Ngày ngày của tôi

Tặng riêng cho con khi ba không còn thuộc sở hữu của cuộc đời này.


Feb 24, 2011

Một café Đà Lạt giữa Sài gòn

Thật tình thì đã nghe loáng thoáng đâu đó trên mạng có một quán café tên là Cà Lạt tại Sài gòn, mà Cà Lạt theo người ta diễn chữ lúc ấy là Cà phê đà Lạt, nghe cũng yên tai phải không ?
Đến hôm nay, gần hết tháng 2, tháng Tết năm 2011, tôi mới thật sự muốn đến Cà Lạt để tìm một chút yên vắng như ngày nào đã đến cà phê Hoa Anh Đào của Chisato. Trưa hôm nay Sài gòn nắng hơi gắt, tôi đã  được thấy những gì mình mong thấy.

Feb 18, 2011

Đại học miền Nam trước 1975: hồi tưởng và nhận định

Chép từ blog của GS Nguyễn Văn Tuấn
Chủ nhật, 13 Tháng 2 2011 15:00
Xin trân trọng giới thiệu một bài viết đặc sắc của Gs Lê Xuân Khoa về nền giáo dục đại học ở miền Nam trước 1975. Đây là bài viết sẽ xuất hiện trong Kỉ yếu Humboldt do Ts Nguyễn Xuân Xanh biên soạn. Giáo sư Lê Xuân Khoa là một "chứng nhân" của nền giáo dục đại học trước 1975, vì ông từng giữ những chức vụ quan trọng như giáo sư triết học phương Đông tại ĐH Văn khoa Sài Gòn, thứ trưởng Bộ Giáo dục (1965) và phó viện trưởng (như phó hiệu trưởng đại học ngày nay) của Viện Đại học Sài Gòn (1974-1975). Ông định cư ở Mĩ năm 1975, trở thành giáo sư thỉnh giảng tại trường Cao học Nghiên cứu Quốc tế thuộc Ðại học Johns Hopkins.  Nay thì ông đã nghỉ hưu. Tôi từng có cơ duyên gặp ông ở Mĩ. Đó là một người đàn anh rất đáng kính, dù ở xa nhà nhưng lúc nào cũng đau đáu nghĩ về quê nhà. Ông là tác giả cuốn sách "Việt Nam 1945-1995, Tập I" rất có giá trị, và tác giả của nhiều tiểu luận đáng chú ý. Ông còn có nhiều hoạt động cộng đồng và thiện nguyện trong cũng như ngoài nước. Mời các bạn theo dõi bài viết của ông và những nhận xét của tôi trong một chuyến về quê gần đây. NVT 

Feb 6, 2011

Đà lạt vài hình ảnh không có trong quảng cáo

Tết 2011 tôi bỏ Sài gòn đến Đà lạt để tìm những gì còn giống như trong ký ức mình; cũng có đôi điều rất đẹp rất yên vắng đáng yêu, nhưng ngoài những vẻ đẹp đó tôi còn tìm thấy những hình ảnh này, nó quá mờ và vô duyên so với cái đẹp dịu dàng ngày xưa.
Hai điều tôi chưa tưởng tượng ra lúc chưa đến là thành phố này bây giờ cũng có nẹt pô, đua xe và độc hơn là con gái xứ dốc lại mang giày cao gót chắc phải cả tấc.
Thôi cũng đừng buồn vì mình đã mất nó từ lâu rồi!