Ngày ngày của tôi

Tặng riêng cho con khi ba không còn thuộc sở hữu của cuộc đời này.


Sep 15, 2013

Trường Trần Đại Nghĩa tháng 9-2013

Họp phụ huynh học sinh đầu năm lớp 10 của Đức.
Chụp bằng Nokia, không vừa lòng nhưng còn hơn là không có. Nghe Thầy Hiệu trường nói sẽ chỉnh trang lại toàn bộ trường vào năm sau. Không biết còn lại những gì đây !

Sep 13, 2013

Giọng hát của bạn tôi

Giọng trầm trầm này không có nhiều người hâm hâm ngưỡng mộ như đối với em Hưng, em Siu, nhưng :

GIÁ NHƯ CUỘC ĐỜI CỨ XA XA
Giá như đừng có kỹ thuật email, để như gần hai mươi năm trước, mổi lần gởi một bức thư qua bên kia phải mất có gần một tháng, và ròng rã kế tiếp một tháng sau để chờ nhận một lá thư hồi âm. Ngày trước, cứ khoảng gần hai tháng sau khi gởi thư đi, biết anh bưu điện hay đến xóm mình vào lúc trưa, bất cứ giá nào cũng phải về nhà để ... chờ thư.
Vậy mà đều đặn như những hàng chỉ, cứ hai tháng tụi tôi mới biết tin tức nhau.
Đó là những ngày tháng của năm 1992.
Năm 1998, người bạn tôi về bên này, xuất hiện bất ngờ như một bóng ma. Gầy ốm mắt thâm quầng, chỉ gặp nói chuyện loanh quanh chẳng ăn đâu vào đâu, rồi nhào đi đến phòng thu của ông Phạm Trọng Cầu để làm cho được bản nháp CD. Rồi bạn tôi lại ra đi cũng như một bóng ma !
Gần mười năm nay, email đã trở thành gần như một động từ mà chẳng thấy bạn tôi động đậy.
Chỉ thấy CÔ phảng phất đâu đó trên FB như trêu chọc, phảng phất mỗi năm, vào độ tháng 10, mẹ CÔ gởi tiền về nói tôi chăm lo cho xương cốt bố và tặng cho thằng con tôi.
Giá như đừng có email mà hay.