Ngày ngày của tôi

Tặng riêng cho con khi ba không còn thuộc sở hữu của cuộc đời này.


Aug 23, 2013

Con tôi đã trưởng thành

Năm Đức học lớp 2, cho đến năm học đó, mỗi buổi sáng nó vẫn cầm chặt tay mình khi đã vào trường, mãi đến lúc sắp hàng xong vào lớp. Tôi không nhớ nó đã khóc biết bao nhiêu lần khi tôi vụt buông tay để nó theo hàng theo lối lên lớp.
Năm nay, Đức học lớp 10, tại ngôi trường mà gần 50 năm trước tôi đã bắt đầu học, ngày xưa là lớp onzième.
Sáng nay, mưa quá lớn, chở nó đến cổng Lý Tự Trọng, ngày xưa gọi là cổng Gia Long, định là sẽ chạy thẳng vào khu để xe của Thầy Cô (ngày trước tụi tôi gọi là khu Bộ Nội vụ) để cháu khỏi ướt.
Đến cổng, chưa chạy vô thì Đức nói muốn xuống xe. Tôi gạt ngang và chạy một mạch vô trường. Đến nơi trú được mưa, nó vẫn không cho tôi giử dùm cặp của nó để, đi rữa mặt.
Mình cứ loay hoay, ngó theo. Đến khi thấy nó rữa mặt ra, dặn được vài tiếng.
Tôi quay mặt đi, không cho nó thấy mình đang thở dài.
Ngôi trường Taberd này hiểu tôi, như tôi hiểu đứa con.
Tôi biết là nó đã trưởng thành, đến một ngày kia. Nó sẽ không còn cần sự đưa rước của mình.
Nhưng, tôi đâu thể cứ muốn nó học hoài lớp 2.